Thấy Lê Hương nhập, Mạc Tuân ngay lập tức buông Dương Huế đi ra vực lên tựa như người ăn vụng về bị phát hiện. Lê Hương cút trực tiếp nhập chống, bịa tệp tin tư liệu lên bàn rồi toan chi ra ngoài. Mạc Tuân cầm cánh tay cô, lý giải. - Không nên như em suy nghĩ đâu. Dực Minh yêu sách chia ly với Dương Huế nên cô ấy cần thiết người yên ủi thôi… Lê Hương mỉm cười cợt coi Dương Huế tiếp tục nín khóc, vẫn trơ tráo ngồi bên trên sofa. - Vậy sao? Tại văn chống thao tác làm việc thì em còn hoàn toàn có thể nghi hoặc đồ vật gi đây? Hai người nhập hotel cùng nhau em còn ko được phép tắc nghi hoặc tuy nhiên. - Tôi không tồn tại chúng ta, cô chớ như thế được ko. – Dương Huế trở về coi Lê Hương, nước đôi mắt lại rơi xuống. Nếu thời điểm hiện tại Lê Hương thưa bất kể điều gì phản chưng, Mạc Tuân tiếp tục suy nghĩ cô cố ý tạo ra sự. Vậy nên cô nuốt đắng cay xuống tuy nhiên gật đầu. - Được. Đây là doanh nghiệp, nhì người tạm dừng hoạt động lại, chừng đỗi một ít kẻo nhân viên cấp dưới nhận ra. - Lê Hương, tôi cầu nài cô, chớ nhắn tin cẩn cho tới Dực Minh nữa tuy nhiên. Anh ấy yêu sách chia ly với tôi rồi. Dương Huế òa lên khóc. Lê Hương há hốc mồm coi, mặt mày Mạc Tuân ngay lập tức nhăn lại, đôi mắt lóe lên tia sáng sủa dữ tợn. - Em vẫn nhắn tin cẩn cho tới Dực Minh? Đưa điện thoại thông minh cho tới anh. Lê Hương cười cợt khẩy. - Dương Huế, thế ra cô là loại người này. Một đái thư lá ngọc cành vàng ko đạt được điều bản thân ước muốn nên luôn luôn mến dành riêng lúc lắc đồ gia dụng vào bên trong túi kẻ không giống. Mạc Tuân được xem là ông xã của tôi rồi, cô bị Dực Minh yêu sách chia ly thì ngay lập tức lao cho tới, nhào nhập lòng ông xã tôi. Dực Minh tuy nhiên coi thấy… - Cô ko thưa, làm thế nào anh ấy biết. – Dương Huế kháng chế, đôi mắt lung linh như thể Lê Hương chuẩn bị ăn thịt cô tớ cho tới điểm. - Tôi đâu với thưa. Nếu không người nào thưa, cô tiếp tục lừa bịp bợm Dực Minh nhằm nối tiếp ôm ấp nam nhi à? Mạc Tuân gầm lên. - Lê Hương, fake điện thoại thông minh đây? - Tôi ko lúc nào yêu sách coi điện thoại thông minh của anh ý, bao gồm anh với nhắn cho tới Dương Huế cả trăm tin cẩn, gọi cho tới cô tớ cả trăm cuộc cũng vậy. Anh ko tin cẩn tiếng tôi thì tôi cũng không còn cơ hội này không giống. Cô tớ trong trắng còn kiêng dè tôi nhắn tin cẩn cho tất cả những người yêu thương cô tớ biết à? Nếu kiêng dè thì chớ với bám lấy ông xã người không giống. - Lê Hương. – Mạc Tuân quát tháo rộng lớn. Lê Hương xô anh quý phái một phía. - Anh gầm loại gì? Chính anh gọi tôi cho tới fake tư liệu, anh cố ý nhằm tôi nhận ra nhì người ôm ấp nhau nên không? Bây giờ tôi cút luôn luôn trên đây, nhì người nối tiếp ân ái đậm nồng trình diễn tuồng nhập sáng sủa cút. Trong sáng sủa còn kiêng dè bị tình nhân phân phát hiện… - Lê Hương, với nên cô tiếp tục thưa gì với Dực Minh không? Có nên cô kể chuyện tôi hoặc gọi năng lượng điện cho tới Mạc Tuân, còn tồn tại làm hồ sơ nữa, cô thưa với anh ấy là tôi lấy chính không? – Dương Huế chạy cho tới túm lấy tay Lê Hương, khóc nức nở. – Sao cô lại thực hiện như vậy? Dực Minh dỗi tôi, ko thèm nghe điện thoại thông minh. Lê Hương tức điên từ đầu đến chân, hất tay Dương Huế đi ra. - Không nên. - Á… Dương Huế hét lên một giờ rồi té sõng soài đi ra khu đất. Lê Hương tròn trĩnh đôi mắt coi. Mạc Tuân vội vàng chạy cho tới nâng Dương Huế, đôi mắt long lên sòng sọc kẻ quát tháo rộng lớn. - Lê Hương, cô thực hiện đồ vật gi vậy? Cô thiệt quá xứng đáng. Lê Hương ko thể ngờ được tôi chỉ hất nhẹ nhàng một chiếc tuy nhiên Dương Huế tiếp tục té đi ra như thế. Cô biết cho dù lý giải thế này Mạc Tuân cũng ko tin cẩn nên cười cợt gằn. - Dương Huế, cô quyết định kiêng dè tôi hả? Cô với thực sự yêu thương Dực Minh ko vậy? Dương Huế coi lên với vẻ mặt mày xứng đáng thương vô nằm trong, ngỏ mồm giảo biện. - Cô thưa gì vậy… Lê Hương cảm nhận thấy kiệt mức độ, cô cù sườn lưng loại bỏ. Muốn đi ra sao thế ra, cô Chịu đầy đủ rồi. Động tĩnh nhập chống giám đốc không hề nhỏ, nhân viên cấp dưới nhường nhịn như tiếp tục nghe thấy rất nhiều. Khi Lê Hương ra đi, bọn họ dấm dúi coi theo gót cô với ánh nhìn tò lần, chỉ trỏ thì âm thầm cùng nhau. Lê Hương xuống tầng hầm dưới đất lấy xe cộ, cảm nhận thấy hối hận hận vì thế dường như không nhờ lễ tân fake tư liệu lên chống cho tới Mạc Tuân. Cô không thể đầy đủ kiên trì và mức độ lực nhằm song teo với ả thiếu nữ vờ vịt nhập sáng sủa bại nữa. Dương Huế vẫn nên vào vai bạch liên hoa cho tới Mạc Tuân coi nên những khi còn tồn tại danh tức là tình nhân của Dực Minh, cô tớ sẽ không còn thể ngủ với Mạc Tuân được. Lê Hương xem sét rằng Dương Huế teo kéo Mạc Tuân vì thế ko lý tưởng với Dực Minh tuy nhiên nuối tiếc loại tuy nhiên bản thân không tồn tại được, đành nên lần tìm kiếm những điểm Dực Minh ko thể vừa lòng cô tớ ở Mạc Tuân. Hai người nam nhi bại nằm trong lại, bù trừ lẫn nhau mới mẻ thực sự là loại tuy nhiên Dương Huế ham muốn. Dực Minh với tất cả, chi phí tài, vị thế, nước ngoài hình, sự thú vị của nam nhi và quan trọng đặc biệt, anh tớ ko Chịu sự tinh chỉnh và điều khiển của Dương Huế nên cô tớ mới mẻ chấp nệ ham muốn với vày được. Những khi Dực Minh kể từ chối những đòi hỏi vô lý của Dương Huế, cô tớ tiếp tục lần Mạc Tuân và để được cung phụng, yên ủi. Một ả thiếu nữ tham lam lam và fake bịp bợm. Điện thoại reo vang cắt theo đường ngang dòng sản phẩm tâm lý của Lê Hương. Dực Minh gọi năng lượng điện. - Alo. – Lê Hương nghe với giọng uể oải. - [Chào cô, tôi là Dực Minh. Cô dường như ko khỏe?] - Cảm ơn anh, tôi vẫn thông thường. Có chuyện gì vậy? - [À, cũng chính vì lỗi của Shop chúng tôi tuy nhiên làm hồ sơ của cô ấy bị lỗi, cô hoàn toàn có thể nộp lại một cỗ không giống được không? Rất nài lỗi vì thế sự phiền toái này.] Lê Hương nhảy cười cợt. - Được ạ, không tồn tại gì phiền toái cả. Người yêu thương anh xông nhập tận chống thao tác làm việc của anh ý trộm làm hồ sơ đưa theo, bạn dạng thân thiện anh lại phải xin phép lỗi người nộp đơn. Đúng là... - [Vậy được, chống nhân sự tiếp tục nhắn tin nhắn báo cho tới cô khi Shop chúng tôi bố trí được lịch phỏng vấn. Hồ sơ của cô ấy tiếp tục qua quýt được vòng sơ khảo, cô lưu ý ngóng lời nhắn nhé. Chúng tôi tiếp tục contact sớm thôi.] - Vâng ạ, cảm ơn anh thật nhiều. Dực Minh húi máy. Lê Hương ngồi thần người đi ra hồi lâu rồi tài xế cho tới câu lạc cỗ leo núi lần Đồng Quyên nốc rượu. Đồng Quyên là ngôi nhà của câu lạc cỗ leo núi, nhì người là chúng ta kể từ thời ĐH, vẫn thông thường xuyên contact cùng nhau. cũng có thể vì thế thể trạng ko chất lượng tốt nên Lê Hương ko nốc được không ít tiếp tục cảm nhận thấy không dễ chịu, buồn ọe. Cô tạm dừng ko nốc nữa, thực hiện ổ ở chống Đồng Quyên nghe con bạn kể chuyện thực hiện ăn. Mạc Tuân gọi năng lượng điện tuy nhiên cô tắt cút ko nghe, nhắn một tin cẩn cụt ngủn báo rằng bản thân cút với chúng ta, mươi giờ tiếp tục về. Đột nhiên, cô ham muốn được giải bay. Lê Hương tài xế về ngôi nhà là chính mươi giờ tối. Cô xuất hiện phi vào phòng tiếp khách, ngay lập tức Mạc Tuân vùng dậy ngoài sofa, quát tháo lên. - Đi đâu giờ này mới mẻ về? - Đi với chúng ta, trọn vẹn nhập sáng sủa. Lê Hương cút trực tiếp lên trên cầu thang. Mạc Tuân túm tay cô lại. - Em nốc rượu? Đi nốc rượu với ai, thưa mau. Mắt anh tớ long lên sòng sọc kẻ. Lê Hương ngước lên coi, mỉm cười cợt. - Anh lại quyết định tấn công em hoặc lôi lên ngăn chặn bức? Mạc Tuân sững người. Lê Hương đã cho thấy cửa ngõ. - Hôm ni Dương Huế với gọi năng lượng điện không? Anh cút cút, em ham muốn tắm rồi cút ngủ. Cửa chủ yếu bại tề... Nói đoạn cô cút trực tiếp lên ngôi nhà, nhằm khoác Mạc Tuân đứng như trời trồng ở chân bậc thang. Lê Hương lấy ăn mặc quần áo cút tắm, xối nước rét lên trên người cho tới tươi tắn lại. Cô cũng ko nốc từng nào, sớm tiếp tục không còn thấy choáng ngợp tuy nhiên người dân có chút mùi hương rượu ko tan cút được. Tắm đoạn, cô tươi tắn trọn vẹn, ra phía bên ngoài vệ sinh tóc rồi lấy giấy tờ cây viết đi ra viết lách đơn nài ly thơm. Hơn mươi một giờ Mạc Tuân mới mẻ nhập chống. Lê Hương đang được ngồi vắt chéo cánh chân bên trên sofa, cô chỉ nhập địa điểm đối lập. - Anh ngồi cút. Mạc Tuân kinh ngạc, ngồi xuống tưởng cô ham muốn thì thầm. Lê Hương xoay tờ đơn nài ly thơm về phía Mạc Tuân, mỉm cười cợt. - Anh ký cút.
Bình luận