Nguồn ảnh: Pinterest
Bạn đang xem: tong tai ba dao va co vo nho
Trong 1 căn chống nhỏ kín, bóng tối bao quấn lên cả căn chống. Như con cái quái ác vật ngủ say đang được mở miệng nhe răng chực đợi nuốt trộng những kẻ lầm lối lạc lối.
Hứa Trúc Linh cong sống lưng nằm tại bên trên nệm, cô cảm nhận thấy bạn dạng thân ái tựa như bị quăng quật bùa, khắp cơ thể cứng đờ ko thể động che.
Đêm ni... Là buổi tiệc đính ước của cô ý và một người nam nhi khác!
Cô nghe thấy giờ đồng hồ xuất hiện, nỗi hãi hãi nhanh gọn lẹ nhấc lên, Hứa Trúc Linh lập cập rẩy nhắm chặt đôi mắt lại, cô hãi tiếp sau tiếp tục xẩy ra chuyện ở ngoài tầm kiểm soát của cô ý.
Nghe đồng cậu phụ vương trong phòng bọn họ Cố xấu xa vô nằm trong, không dừng lại ở đó cá tính còn quái ác kỳ lạ, giờ đồng hồ dữ bốt xa vời. Nghe phong thanh dường như với tàn tật ở góc nhìn bại, do đó mặt mũi người không tồn tại lấy một người phụ phái nữ.
Vậy nên người vô TP.HCM này, mang lại mặc dù có ham hố cơ ngơi trong phòng bọn họ Cố, cũng không đủ can đảm gả phụ nữ mang lại anh tớ.
Nhưng căn nhà bọn họ Hứa lại dám.
Nhà bọn họ Hứa thiếu hụt chi phí, tập đoàn lớn Hứa thị đứng trước bờ vực vỡ nợ. Cha của cô ý vay mượn nặng nề lãi, giờ đây mặt mũi bại đang được cho tới tận cửa ngõ nhằm đòi hỏi nợ, lại còn ham muốn mạng của phụ thân cô.
Cha Hứa Trúc Linh không thể cơ hội nào là không giống, lại ko nỡ quyết tử chị của cô ý, sản phẩm tất yếu ko cần thiết rằng cũng biết, cô bị thể hiện thực hiện đá kê chân.
Không biết phụ thân của cô ý thực hiện thế nào là, thế và lại rất có thể contact được với đám người thân bọn họ Cố, vội vàng ham muốn trả cô mang lại bọn họ. Nhà bọn họ Cố đương nhiên sung sướng mừng đồng ý tức thì, cho dù sao nếu mà đối phương ko nguyện ý, thì cậu phụ vương trong phòng bọn họ thiệt sự với năng lực cần đơn độc sinh sống cho tới già cả... Dù sao anh tớ cũng trở nên căn căn bệnh bại.
Đối phương ko cần thiết tâm trí đồng ý tức thì ngay lập tức, cũng đòi hỏi ham muốn kiểm sản phẩm vô tối ni.
Kiểm sản phẩm... Nói khó khăn nghe một chút ít thì đó là đánh giá coi cô còn vô white hay là không. Đối với cậu phụ vương bại, cô được giờ đồng hồ thét rộng lớn.
Có vẻ như đối phương bất thần về phản xạ này của cô ý, do đó lặng ngắt không nói, vài ba giây sau mới nhất banh mồm nói: "Sợ sao?"
Giọng rằng của những người nam nhi bại khàn ᴆục, lấy tình hình thời điểm hiện tại của Hứa Trúc Linh, thần kinh trung ương cô căng lên như thừng đàn, do đó cũng ko phân rõ ràng tiếng động này còn có dễ dàng nghe hay là không.
Cô chỉ cảm nhận thấy tiếng nói này còn có chút âm trầm, tựa như với khá tức giận dỗi.
Nghĩ cho tới việc phụ thân của cô ý còn đợi chi phí nhằm cứu vớt mạng, cô nghiến răng, cố nén sự lập cập rẩy, banh mồm nói: "Có... Có khá hãi, tuy nhiên nhưng mà em rất có thể xử lý..."
"Bật đèn lên lên đường, có lẽ rằng để đèn sáng lên cô sẽ có được cảm hứng an toàn và tin cậy rộng lớn một chút ít."
Đối phương đặc biệt lịch thiệp, không tồn tại đòi hỏi quá xứng đáng gì.
Người bại nâng tay, ham muốn nhảy công tắc nguồn đèn ở đầu nệm, nào là ngờ bàn tay vừa vặn mới nhất vươn đi ra đã trở nên Hứa Trúc Linh tóm chặt.
Xem thêm: cúp điện tôi bị bạn cùng phòng hôn trộm
"Không cần thiết đâu.."
Giọng rằng của cô ý lập cập lập cập, tựa như là đang được cầu nài.
Người ngoài phao khuôn mặt của cậu phụ vương hung hãn kђเếק người, mày mặt xấu xa xí, thậm chí là bên trên mặt mũi còn tồn tại một vết thâm sẹo lớn!
Nếu như để đèn sáng, với tố hóa học tư tưởng này của cô ý, chẳng cần là tiếp tục hãi cho tới nấc ngất xỉu sao?
Bật đèn... Chuyện này sẽ không thể nào! Có ૮ɦếƭ cũng ko thể bật!
Người nam nhi bại khá trầm khoác, tựa như xem sét điều gì, lờ đờ rãi rút tay về.
Bàn tay đồ sộ rộng lớn của những người nọ nhẹ dịu vuốt ve sầu khuôn mặt cô, cô ham muốn ngăn chặn, tuy nhiên lại không đủ can đảm.
"Ngài... Đây là lượt trước tiên của em, ngài... cũng có thể nhẹ dịu một chút ít không?"
Cô banh mồm nhát mọn cầu nài.
Ngón tay của những người nọ dịch chuyển từ nửa nhị đầu lông ngươi xuống sinh sống mũi cao thắng của cô ý, song môi, tiếp sau đó là loại cổ thon lâu năm, còn tồn tại song vai gầy còm yếu hèn, xương quai xanh lơ tinh ranh xảo..
Xuống chút nữa, đó là cảnh xuân vô hạn.
Thân thể Hứa Trúc Linh cứng đờ, khắp cơ thể căng lên, bàn tay nhỏ siết chặt, móng tay ghim sâu sắc vô lòng bàn tay, đau nhức vô nằm trong.
Người nam nhi bại hiểu rõ cô hãi hãi, vẫn điềm đạm ko thời gian nhanh ko lờ đờ, tựa như ham muốn lờ đờ rãi bào sút ý chí của cô ý.
"Cô với biết, tối ni ở ở phần này, với nghĩa gì không?"
"Y... Ý là kể từ ni về sau... Em tiếp tục là kẻ của ngài."
"Ừm, ngược nhiên đặc biệt biết điều. Tôi cần thiết một người bà xã, nhưng mà cô thì nên cần chi phí, nhị tất cả chúng ta thực hiện một cuộc trao thay đổi." Khi thì thầm, bàn tay người này đã chứa đựng Tột Đỉnh ụ white nõn dồi dào của cô ý.
Hứa Trúc Linh rộng lớn như thế, tuy nhiên trước đó chưa từng trải qua chuyện cảm hứng xấu xa hổ thế này, khuôn mặt cô đỏ ối lên, chỉ hận ko thể đâm nguồn vào tường nhưng mà ૮ɦếƭ lên đường mang lại xong xuôi.
Rõ ràng cô bài xích xích người này như thế, tuy nhiên tối ni lại cần trở nên người phụ phái nữ của kẻ bại, trong tương lai cũng cần thực hiện bà xã của những người bại.
Xem thêm: nam lân cẩm lý
Người này đã rộng lớn tư mươi, nhưng mà cô mới nhất chỉ vừa vặn mươi tám...
Khoảng phương pháp này, thực sự xứng đáng chê cười!
Có lẽ, trên đây đó là số phận của cô!
Bình luận