châu kinh trạch

Châu Kinh Trạch rõ ràng không thể ghi nhớ cô nữa, tận lòng lòng Hứa Tùy trào lên một sự lạc lõng. Nhưng tức thì tiếp sau đó cô đang được lấy lại dũng khí nhằm kính chào chất vấn.

Thiếu gia vung tay khoáng đạt, thẳng dẫn chúng ta cho tới một quán ăn nhỏ phía trên tầng nhị mái ấm ăn người sử dụng cơm trắng, nhập trong cả bữa tiệc chỉ mất Hồ Thiến Tây và Thịnh Nam Châu thủ thỉ, thỉnh phảng phất Châu Kinh Trạch cũng tiếp tục ghẻ lạnh phụ họa thêm thắt vào trong 1 câu.

Bạn đang xem: châu kinh trạch

Hồ Thiến Tây ko quí ăn rau cần tây, tuy nhiên Thịnh Nam Châu cứ bắt cô ấy ăn vì như thế được, lại còn gắp không còn rau cần tây nhập chén bát bản thân cho vô chén bát cô ấy, tiếp sau đó chất vấn cô ấy: "Cậu đem biết vì như thế sao con cái Husky mái ấm cậu lại xấu xí xí vậy không?"

Thịnh Nam Châu dựa vào ý niệm về dạy dỗ, chỉ việc đợi Hồ Thiến Tây chất vấn vì như thế sao là anh ấy tiếp tục dạy dỗ bảo trình bày luôn luôn là vì như thế nó lựa chọn ăn, thành quả Hồ Thiến Tây chẳng thèm nhằm ý cho tới anh ấy. Hồ Thiến Tây gắp không còn rau cần tây ra bên ngoài, ngữ khí tráng lệ và trang nghiêm nói: "Bởi vì như thế nó như thể cậu đấy!"

"Cậu..." Thịnh Nam Châu tức mà đến mức ko tâm sự được một câu.

"Cậu, cậu trình bày đem đích thị không?" Hồ Thiến Tây lần Châu Kinh Trạch phân tách đích thị sai.

Châu Kinh Trạch quay đầu sang một bên nhìn Thịnh Nam Châu, giọng điệu xấu xí xa: "Đúng là cũng tương tự thật!"

"..." Thịnh Nam Châu.

Hứa Tùy cười cợt khẽ, Thịnh Nam Châu ko thèm nhằm ý chúng ta nữa, anh ấy nhìn Hứa Tùy nói: "Em gái Hứa, khi nãy vẫn ko reviews, bản thân thương hiệu là Thịnh Nam Châu, các bạn của Tây Tây đó là các bạn của tớ, sau này còn có chuyện gì cứ cho tới lần bản thân nhé."

"Xì, đem chuyện không tìm kiếm Châu Kinh Trạch lại cho tới lần cậu?" Hồ Thiến Tây ko chút lưu tình chọc ngoáy anh ấy, tiếp sau đó một vừa hai phải cười cợt một vừa hai phải nhìn người còn lại: "Cậu, cậu trình bày đem đích thị không?"

Mặc mặc dù là trình bày đùa tuy nhiên Hứa Tùy vẫn trở thành mệt mỏi, cô thực hiện cỗ lơ đãng cúi đầu ăn cơm trắng, bên trên thực tiễn là đang được ngóng Châu Kinh Trạch vấn đáp. Châu Kinh Trạch đang được ham muốn lên giờ đồng hồ thì địa hình bịa đặt bên trên bàn đúng khi sập chuông, screen hiển thị người gọi cho tới là Bách Du Nguyệt.

Châu Kinh Trạch vậy địa hình áp sát nhập mặt mũi tai nghe điện thoại cảm ứng thông minh. Hứa Tùy ngồi đối lập anh, thấy được chừng cong mượt tuy nhiên của yết hầu của anh ấy. Tay trái ngược anh bịa đặt bên trên bàn, tay cứ cậy qua quýt cậy lại nắp lon nước đem gas, sương băng bám không còn lên bên trên đầu ngón tay thon lâu năm.

Những câu nói. cộc gọn gàng như "Ừ."; "Có việc." lọt được vào nhập tai, ko biết đầu mặt mũi bại trình bày gì bại, Châu Kinh Trạch cười cợt khẽ một giờ đồng hồ.

Hứa Tùy như ngồi bên trên tấm vải vóc toàn kim đâm, nhức nhói vô nằm trong.

"Ngắt máy trên đây." Châu Kinh Trạch trình bày.

Sau Lúc ngắt điện thoại cảm ứng thông minh, Thịnh Nam Châu cười cợt chế nhạo nói: "Chậc chậc, ông Châu thực sự lợi sợ hãi, một ngày bạn nữ dữ thế chủ động gọi cho tới mươi cuộc điện thoại cảm ứng thông minh tuy nhiên tôi cũng chẳng thấy cậu ấy gọi là đợt này."

"Nói mới mẻ ghi nhớ, ko ngờ bạn nữ của cậu lại là các bạn nằm trong chống của con cháu đấy. Nhưng tuy nhiên chừng như cậu tớ ko biết mối liên hệ của con cháu với cậu, cậu ko trình bày với cậu tớ à?" Hồ Thiến Tây chất vấn.

"Lười!" Châu Kinh Trạch phun rời khỏi đích thị một kể từ.

Bọn chúng ta ăn cơm trắng trong nhà ăn, thân thiện chừng mang trong mình một đứa bạn học tập nằm trong lớp với Châu Kinh Trạch thương hiệu là Đại Lưu trải qua, nhìn Hứa Tùy thánh thiện lành lặn ngoan ngoãn ngoãn thì trêu chòng ghẹo nói: "Nhanh vì vậy đang được thay đổi bạn nữ, thay đổi khẩu vị rồi à?"

Hứa Tùy bị trêu chòng ghẹo thì cảm nhận thấy rơi rụng đương nhiên, biểu cảm bại một vừa hai phải khéo lọt được vào nhập tầm đôi mắt của Châu Kinh Trạch.

Đại Lưu ngồi xuống sát bên, Châu Kinh Trạch uể oải mỉm cười cợt, thò tay rời khỏi phần bên trước vẫy vẫy, tỏ ý bảo cậu tớ sát lại ngay gần.

Ngón tay thon lâu năm của Châu Kinh Trạch phủ lên bên trên nắp lon nước, Đại Lưu với biểu cảm hóng hớt hạ thấp người xuống, một tay sót lại của anh ấy gác lên bên trên cổ cậu tớ, 'cạch' một giờ đồng hồ, nắp lon nước nhảy rời khỏi, lớp bọt do khí tạo ra white color phụt ra bên ngoài, phun đẫy lên phía trên mặt Đại Lưu.
Đại Lưu tức thời vùng vẫy, Châu Kinh Trạch dựa sườn lưng nhập ghế, người sử dụng một tay cũng hoàn toàn có thể đơn giản và dễ dàng ấn chặt được cậu tớ, nhìn Đại Lưu vô nằm trong thảm sợ hãi, lớp bọt do khí tạo ra phun không còn lên bên trên mặt mũi nên ko há nổi đôi mắt. Đại Lưu liên tiếp cầu xin: "Mình sai rồi, bản thân sai rồi.", Lúc bại Châu Kinh Trạch mới mẻ chịu đựng thả cậu tớ rời khỏi.

Bọt khí nhanh gọn lẹ bốc khá trở thành nước, từng giọt cứ chảy xuống kể từ bên trên mặt mũi anh tớ, càng nhìn càng thấy nhếch nhác.

"Cậu đoán coi." Châu Kinh Trạch cười cợt một cơ hội cợt nhả, khuôn mặt công tử bột đúng thương hiệu.

"Hahahahahahaha." Người xung xung quanh cười cợt ngặt nghẹo.

Châu Kinh Trạch đó là vì vậy, Lúc thủ thỉ đàng hoàng với các bạn sẽ luôn luôn người sử dụng một vài chiêu trò nhỏ sẽ giúp các bạn hiểu rời khỏi được rằng chuyện này tránh việc vì vậy, vì vậy là ko tôn trọng người không giống.

Đại Lưu nhìn biểu cảm của anh ấy thì hiểu rời khỏi.
"Cậu được lắm!" Đại Lưu biết bản thân đùa quá đà, khi cậu tớ sẵn sàng xin xỏ lỗi thì Hứa Tùy vậy một tờ khăn giấy má đem mang đến cậu tớ vệ sinh mặt mũi.

Đại Lưu lại càng ái quan ngại hơn: "Cô gái, xin xỏ lỗi nhé, tôi chỉ trình bày đùa thôi."

"Không sao." Tính khí của Hứa Tùy rất hay, thanh âm mềm mịn nhẹ dịu.

"Được rồi, cút lên đường." Châu Kinh Trạch cười cợt mắng.

Nhóm người ăn cơm trắng đoạn, Hứa Tùy lên đường nằm trong Hồ Thiến Tây về ký túc của Châu Kinh Trạch lấy loại. Khi trải qua Sảnh hoạt động Kinh Hàng, một đám đàn ông cơ bắp cuồn cuộn đem ăn mặc quần áo luyện tập greed color lá, nhằm tập luyện năng lực chống nhấp lên xuống lư tuy nhiên vòng cho tới vòng tháo lui bên trên vòng xoay, hoặc nhằm tăng nhanh thể lực tuy nhiên chúng ta một vừa hai phải chạy một vừa hai phải hô to: "Bay bên trên khung trời, bảo đảm an toàn lãnh thổ!"

Ánh nắng nóng chiều khi chập tối hừng hực, các giọt mồ hôi chảy ròng rã ròng bên trên má, từng khẩu hiệu mạnh mẽ và uy lực hùng hồn vang vọng từng Sảnh hoạt động.
Hồ Thiến Tây nhìn chúng ta chằm chằm, Thịnh Nam Châu búng tay trước mặt mũi cô ấy: "Vẫn còn coi à, nước miếng chuẩn bị chảy rời khỏi rồi bại tề."

"Hừ." Hồ Thiến Tây hất tay anh ấy.

Châu Kinh Trạch đút một tay nhập vào bên trong túi bước ở phần bên trước, chợt va vấp mặt mũi một người thân quen, anh gật đầu với đối phương: "Chào anh."

"Tới trên đây rộng lớn một mon rồi, đang được thân quen chưa?" Đàn anh khóa bên trên thân thiện thiết vỗ nhập bẫy vai anh, nhìn có vẻ như nhị người thân quen biết rất rất lâu rồi.

Châu Kinh Trạch gật đầu, đàn anh khóa bên trên cười cợt nói: "Em thay mặt đại diện mang đến hội SV tuyên bố nhập sự kiện khai trường của ngôi trường thể hiện tài tình lắm, cho tới trong cả khoa của bọn anh cũng đều bàn luận về em, người nào cũng trình bày bài bác tuyên bố của em vô nằm trong rực rỡ."

"Em trình bày bừa ấy tuy nhiên." Châu Kinh Trạch rướn khóe môi.

Sau Lúc đàn anh tách lên đường, Châu Kinh Trạch dẫn nhị cô nàng nhập vào trọ tại trường phái nam, tuy nhiên ko nhằm nhị người lên bên trên, nhắn nhị người đợi ở bên dưới tầng.
Châu Kinh Trạch đang được ham muốn lên tầng, đem chàng trai đang được phụ thuộc vào lan can bên trên tầng nhị thủ thỉ phát hiện ra bên dưới tầng đem nhị người đàn bà xinh rất đẹp đang được đứng, nhất là Hứa Tùy, một vừa hai phải White trẻo một vừa hai phải mềm mịn, nhìn trông có vẻ như dễ dàng bắt nạt, thế là anh tớ khuynh hướng về phía cô huýt sáo.

Châu Kinh Trạch tay đút túi, đứng ở bên dưới liếc lên bên trên nhìn cậu tớ, ánh nhìn điềm đạm, lòi ra một ý tứ 'các người một vừa hai phải cần thôi'.

Chàng trai bên trên tầng nhị phát hiện ra Châu Kinh Trạch thì sắc mặt mũi trở thành nhăn nhó, không đủ can đảm huýt sáo nữa, bấy giờ anh mới mẻ bước lên bên trên tầng.

Mười phút sau, Châu Kinh Trạch ném một vỏ hộp đá quý nhập trong tâm địa Hồ Thiến Tây, hất hất cằm về phía nhị người: "Đi trên đây."

Trên ban công tầng năm, Châu Kinh Trạch ngậm điếu dung dịch nhập mồm, hai con mắt đen sì láy nhìn chằm chằm nhập bóng hình của nhị người bên dưới tầng, nhất là người đàn bà đem cái váy white color.
Thịnh Nam Châu nhảy nắp nhảy lửa châm dung dịch mang đến Châu Kinh Trạch, phát hiện ra ánh nhìn như đem tâm lý của anh ấy thì trêu chòng ghẹo nói: "Mới vậy tuy nhiên đang được ghi nhớ nhung rồi à?"

Châu Kinh Trạch cắm điếu dung dịch, quay đầu sang một bên châm lửa, anh rít một khá rồi cặp điếu dung dịch nhập vào tay, chất vấn ngược lại: "Cậu suy nghĩ bản thân tiếp tục quí loại vì vậy sao?"

Anh trước giờ đều ko va vấp nhập học viên đảm bảo chất lượng.

Châu Kinh Trạch chỉ cảm nhận thấy cô thân quen đôi mắt.

Xem thêm: lá thư từ ánh trăng

Trên lối trở lại, Hứa Tùy ko nhịn được bèn hỏi: "Tây Tây, sao Châu Kinh Trạch lại là cậu của cậu?"

"Hai mái ấm gia đình của tụi mình đem chúng ta sản phẩm cùng nhau, thiệt rời khỏi cậu ấy là sinh dục nam của tớ, bao nhiêu người tụi mình đều vững mạnh cùng với nhau." Hồ Thiến Tây phân tích và lý giải.

Sau Lúc trở lại ngôi trường, Hồ Thiến Tây lên đường lấy sản phẩm cung cấp nhanh, Hứa Tùy 1 mình về ký túc trước. Khi cô chuẩn bị sửa lao vào cửa ngõ rộng lớn ký túc thì đùng một phát mang trong mình một con cái mèo cam phì rời khỏi bên phía ngoài kể từ nhập lớp bụi cỏ, khuynh hướng về phía Hứa Tùy kêu meo meo.
Con mèo con cái giẫm cẳng chân tròn trĩnh xoe bước tới sát bên Hứa Tùy, con cái ngươi color hổ phách vẫn luôn luôn nhìn cô, còn test cọ cọ nhập chân cô. Trái tim Hứa Tùy mềm mại, cô ngồi xổm xuống, trừng trị hình thành bên trên mặt mũi của chính nó bị thương, vết ngày tiết vẫn còn đấy lưu lại phía bên trên.

Có vẻ là vì khi chạy bừa ra bên ngoài đã biết thành tua của cây cỏ ngớ ngẩn gì bại đâm bị thương.

Hứa Tùy vực lên, tiếp cận quầy bán hàng phân phối món ăn lặt vặt nhập ký túc mua sắm một chai nước khoáng suối và một cái xúc xích, tiếp sau đó quay trở về ngồi trước mặt mũi nó, cô người sử dụng nước suối canh ty mèo con cái xử lý chỗ bị thương, rồi tách bóc vỏ xúc xích giơ rời khỏi trước mang đến mèo con cái ăn.

Sau Lúc mang đến ăn đoạn, Hứa Tùy vỗ nhẹ nhàng nhập đầu của nó: "Chị lên đường trên đây, chị ko nuôi được em."

Buổi tối, các bạn nằm trong chống vẫn ko trở lại, Hứa Tùy há máy tính xách tay, lên mạng lần tìm kiếm bài bác tuyên bố của tân SV ngôi trường Kinh Hàng nhập trong năm này, trang web đặc biệt nhanh chóng đang được hình thành.
Hứa Tùy ngồi trước PC, yên lặng tĩnh nhìn Châu Kinh Trạch nhập video clip.

Châu Kinh Trạch đứng bên trên Sảnh khấu, bên dưới Sảnh khấu đem chút tiếng ồn, anh choạc trực tiếp cánh tay lâu năm rồi đột nhiên giơ cao micro lên một khoảng tầm, bên trên mặt mũi hiện tại rõ ràng sự châm chọc, SV bên dưới nhảy rời khỏi một trận cười cợt vang lừng.

Thầy mái ấm nhiệm chỉ cao đem 160cm một vừa hai phải mới mẻ tuyên bố đoạn có vẻ như nhức đầu: "Đám SV khóa này sẽ không dễ dàng dạy dỗ bảo một chút nào."

Chỉnh đoạn micro, Châu Kinh Trạch đứng trước chỗ đông người, chậm rì rì rãi lên tiếng: "Các các bạn SV thân thiện mến, tôi chỉ trình bày cộc gọn gàng thôi, đương nhiên tiếp sau chúng ta cũng hoàn toàn có thể nhận định rằng câu nói. tôi trình bày đều là thừa mứa."

"Wow." Dưới Sảnh khấu đem người nhảy rời khỏi tiếng động trêu chọc.

"Tôi tin yêu rằng nhiều người đang được đem nắm vững sơ cỗ về Kinh Hàng sau khoản thời gian kết thúc đẩy mùa giảng dạy quân sự chiến lược. Tôi ko quan hoài liệu các bạn đem còn đem nhập bản thân khát vọng như cũ, Hay những đang được sinh lòng chùn bước vì như thế giờ đồng hồ chuông báo thức reo vang nhập khi sáu giờ sáng sủa thường ngày hay là không." Đôi đôi mắt đen sì láy của Châu Kinh Trạch quét tước một vòng bên dưới Sảnh khấu, vóc dáng cao bồi vô lại xen láo nháo điệu cỗ ghẻ lạnh, "Tương lai có lẽ rằng tiếp tục càng trở ngại, tỷ trọng vô hiệu hóa cao, phát triển thành phi công có lẽ rằng sẽ rất cần đương đầu với tai nạn đáng tiếc tự vạn vật thiên nhiên tạo nên, bị cấm cất cánh, và thật nhiều những yếu tố không giống."
"Có không ít người có lẽ rằng tiếp tục vì như thế điều này tuy nhiên thoái chí, tôi không thích quan hoài cho tới bao nhiêu loại này, trước bại tôi phát âm được một lời nói nhập sách, tôi ham muốn tặng nó mang đến người xem - những người dân lựa lựa chọn phát triển thành phi công."

Dưới Sảnh khấu thông thoáng cái đang được yên lặng tĩnh quay về, người xem đều đang được đợi coi Châu Kinh Trạch tiếp tục tâm sự những câu nói. gì. Châu Kinh Trạch đứng bên trên Sảnh khấu, ánh nhìn liếc nhìn người ngồi bên dưới, thanh âm đem bám theo một sự kiêu ngạo thục mạng lĩnh.

"Thượng đế yên lặng không nói, tất cả đều tự chủ yếu tôi quyết định!"

Sinh viên bên dưới một lần tiếp nữa yên lặng, sự yên lặng tràn ngập cho tới từng ngóc ngóc. Châu Kinh Trạch cười cợt khẽ, tiếp sau đó hấp tấp tờ giấy má tuyên bố nhập tay trở thành một cái máy cất cánh giấy má, ném trực tiếp xuống bên dưới Sảnh khấu.

Chiếc máy cất cánh giấy má white color cất cánh lượn một vòng nhập ko trung rồi hạ cánh bên dưới đại dương người đang được ngồi bên dưới Sảnh khấu. Đám SV đột chốc nổ rời khỏi một tràng pháo tay và những giờ đồng hồ reo hò.
"Ông trên đây cần phát triển thành một phi công tài tình nhất!"

"Mình chắc chắn tiếp tục chụp lại hình họa khung trời xanh rì mang đến u bản thân xem!"

Có cơn gió máy thổi cho tới thực hiện phất lên một góc áo T-shirt black color của Châu Kinh Trạch, anh đứng bên trên Sảnh khấu, nhìn chúng ta học tập nháo nhào ở bên dưới, chầm chậm rì rì mỉm cười cợt.

Chàng trai đem áo đen sì, giá buốt lùng cao ngạo, như thể như lúc trước trên đây, nụ cười cợt một vừa hai phải ngỗ ngược một vừa hai phải tùy ý.

Hứa Tùy nhìn Châu Kinh Trạch nhập screen, tim đập thình thịch, thình thịch, cơn sóng trong tâm địa cũng Từ đó tăng trào. Dưới video clip đem thật nhiều phản hồi, cô phát âm từng cái một.

Có người hỏi: [Người này là ai? Dựa nhập đâu tuy nhiên tự cao như vậy?]

Bạn học tập nằm trong ngôi trường hăng hái giải đáp: [Đúng là nắm vững hạn hẹp! Sau Lúc thi đua ĐH đoạn, người tớ đang đi vào Hẻm núi Grand Canyon ở Mỹ nhằm đùa nhảy dù trên không, tiện thể thi đua được giấy má phép tắc phi công cá nhân lái máy cất cánh trực thăng!"
Bỗng bên phía ngoài truyền cho tới giờ đồng hồ đẩy cửa ngõ, Hứa Tùy hoảng loạn người sử dụng con chuột tắt trang web.

Lương Sảng đá văng cửa ngõ rời khỏi, một vừa hai phải nhập vào đang được ôm siết lấy bẫy vai Hứa Tùy nói: "Tùy Tùy, trước bại chẳng cần cậu trình bày với mình thích lần một việc làm thực hiện thêm thắt sao? Mình một vừa hai phải khéo thân quen được một chị khóa bên trên đang được lần gia sư, bản thân gửi danh thiếp của chị ấy ấy qua quýt mang đến cậu rồi đó."

Hứa Tùy gật đầu: "Ừm, cảm ơn cậu nhé."

"Khách sáo gì chứ!" Lương Sảng lại bóp mặt mũi cô, xúc cảm thực sự đảm bảo chất lượng thiệt.

Sau Lúc Hứa Tùy kết các bạn với đàn chị khóa bên trên, cô dữ thế chủ động reviews phiên bản thân thiện. Chị ấy đặc biệt hăng hái nói: [Chào em, chị nghe Lương Sảng trình bày rồi, em đó là cô bé khóa bên dưới học tập Khoa nó học tập lâm sàng, trong khi phẫu thuật còn đặc biệt mạnh mẽ, con cái nhỏ nhắn cứ biểu dương em học tập đảm bảo chất lượng mãi. Dì của chị ấy đang được lần gia sư, dạy dỗ Toán và Tiếng Anh mang đến đứa nhỏ nhắn lớp sáu, một tuần 1 trong các buổi, tuy nhiên thời hạn lâu năm khoảng tầm nhị giờ đồng hồ, em hoàn toàn có thể sắp xếp thời hạn chứ?]
Hứa Tùy hỏi: [Địa chỉ ở đâu vậy ạ?]

Chị ấy trả lời: [Đường Hổ Phách ở Khu Tân Hợp, chính vì không tồn tại tàu năng lượng điện ngầm chạy trực tiếp cho tới điểm nên cần chuyển sang ngồi xe pháo buýt khoảng tầm rộng lớn một giờ đồng hồ.]

Hơn một giờ đồng hồ đồng hồ thời trang cơ à... đem khá xa vời, nếu như đem tàu năng lượng điện ngầm chạy trực tiếp cho tới thì đảm bảo chất lượng rồi, với tất cả Hứa Tùy còn bị say tàu. Khi cô đang được tự dự coi đem nên lên đường hay là không, thì đàn chị khóa bên trên nhắn tin nhắn đến: [Rất nhiều người chính vì yếu tố lối đi tuy nhiên... Tóm lại là tương đối khó lần gia sư, em hoàn toàn có thể nể mặt mũi chị không? Cuối tuần em cho tới phỏng vấn coi thế này nhé? Ngộ nhỡ em lại quí đứa nhỏ nhắn mái ấm bại thì sao, nếu mà không khớp thì khi bại kể từ chối cũng rất được.]

Chị ấy đang được trình bày cho tới nút này rồi, còn kể từ chối thì có lẽ rằng ko đảm bảo chất lượng lắm, vậy là Hứa Tùy đồng ý cho tới phỏng vấn.
...

Không ngờ đâu được, những ngày tiếp sau sinh sống nhập ký túc ko hề yên lặng bình, mang trong mình một hôm Bách Du Nguyệt gào khóc nhập chống, khóc đoạn lại gọi điện thoại cảm ứng thông minh, thành quả gọi bao nhiêu cuộc đều ko gọi được, tức phẫn uất mà đến mức đập điện thoại cảm ứng thông minh xuống bên dưới khu đất vỡ tan tành.

Hồ Thiến Tây yên ủi cậu ta: "Cậu chớ khóc, đang được xẩy ra chuyện gì vậy?"

Hứa Tùy lặng lẽ ngồi xổm xuống dọn dẹp miếng vỡ. Khóe đôi mắt Bách Du Nguyệt ướt đầm nước đôi mắt, thanh âm giá buốt nhạt: "Không đem gì, tranh cãi với các bạn trai thôi."

Không cho tới nhị ngày, người xem nhập lớp chính thức Viral tin yêu Bách Du Nguyệt bị các bạn trai đá, còn trình bày cậu tớ cho tới trọ tại trường của Châu Kinh Trạch đợi cả một tối tuy nhiên cũng ko quay trở về được, xung xung quanh đem thật nhiều chủ kiến không giống nhau.

Đám Lương Sảng ko tin yêu, yêu thương nhau cự cãi là chuyện bình thường!
Chiều loại năm, Hồ Thiến Tây ở nhập chống cảm nhận được lời nhắn thì ngồi nhảy dậy, nháy nháy đôi mắt với Hứa Tùy: "Châu Kinh Trạch cho tới ngôi trường tất cả chúng ta đem chút chuyện, giờ đây cậu ấy đúng khi đem thời hạn, lên đường thôi, đem cậu lên đường ăn trực!"

Hồ Thiến Tây dẫn Hứa Tùy cho tới mái ấm ăn phía Đông, Thịnh Nam Châu cũng xuất hiện, chúng ta còn nhằm Hứa Tùy đề cử thức ăn. Hứa Tùy một vừa hai phải mới mẻ gọi đoạn một suất bún niêu, phồng má nói: "Đồ bản thân gọi ko cứng cáp những cậu đang được quí ăn."

Thịnh Nam Châu nhướng mày: "Như này khá khinh thường người tớ rồi đấy! Anh trên đây chẳng đem gì là không đủ can đảm ăn cả!"

Đúng thời điểm này, dì ở nhập cửa ngõ lấy món ăn trong nhà ăn đẩy một suất bún niêu ra bên ngoài, Thịnh Nam Châu liếc nhìn, chừng cay ở cấp cho biếи ŧɦái, bên trên phủ kín một tờ dầu đỏ rực ko phát hiện ra lòng.

Thịnh Nam Châu chụm nhị tay lại với nhau: "Cáo từ!"
"Không ngờ cậu lại ăn cay đảm bảo chất lượng như vậy!"

"Cậu ăn của cậu lên đường, sao trình bày nhiều vậy!" Châu Kinh Trạch đứng ở phía đằng sau đá anh ấy một chiếc, "Không ăn thì chớ ở trên đây ngáng lối."

Trên bàn ăn, bàn sinh hoạt Tiểu Hồ nhiều chuyện mà đến mức đũa cũng ko tách rời khỏi tuy nhiên đang được chính thức trình bày chuyện: "Cậu, cậu với Bách Du Nguyệt đem chuyện gì vậy? Cậu tớ cứ khóc ở nhập chống trong cả, từng khoa đều bốt nhị người chia ly rồi, tuy nhiên Bách Du Nguyệt chỉ trình bày nhị người đang được tranh cãi."

"Chia tay rồi." Châu Kinh Trạch trình bày qua quýt phiên phiến.

Xem thêm: truyện bách hợp full

Hứa Tùy đang được cúi đầu ăn mỳ, nước canh vào trong nồi trừng trị rời khỏi những tiếng động 'tí tách', cô nghe thấy Châu Kinh Trạch trình bày câu nói. này thì hãi kinh mà đến mức bị sặc, khá cay sộc trực tiếp nhập vào trong cổ họng, một vừa hai phải nhức một vừa hai phải cay, cô ho mà đến mức nhị đôi mắt ươn ẩm.

Chợt đem 1 bàn tay với những khớp xương rõ nét đẩy một ly nước qua quýt, Lúc Hứa Tùy va vấp cần ánh nhìn của Châu Kinh Trạch thì tức thời trở thành hoảng loạn, hai con mắt của anh ấy tựa như nham thạch mặt đáy hồ nước, nước một vừa hai phải rút, nhìn nó tựa như nham thạch black color, trầm lặng tuy nhiên trừng trị sáng sủa.
Châu Kinh Trạch đang được nhìn cô chằm chằm.

~Hết chương 5~